Emily Earle, một bà mẹ ở Brooklyn, New York, cho biết: "Thực hiện động tác gập đầu gối sâu trong khi ôm con gái tôi giúp con gái bình tĩnh lại". "Và điều ngược lại là, tôi đã lấy lại được đôi chân của mình!" 15. Ngâm mình để làm dịu. Nếu vẫn thất bại - và cuống rốn của Em bé đã rụng - hãy thử tắm nước ấm cùng nhau.
Trời mưa tôi vẫn đi. Hình như nước mưa hòa với nước mắt của tôi nghe mằn mặn. Cả hai có cùng một thành phố, cùng một quá khứ tươi đẹp nơi quê nhà. Còn tôi và James không có điểm chung để kể nhau nghe. Tối đó tôi bị sốt. Tôi nhớ mình nói với má: "Má ôm con đi.
Chú Mo-ri-xơn nói với bé Ê-mi-li rằng trời sắp tối rồi nhung chú không thể bế em về được nữa, chú dặn Ê-mi-li hãy hôn mẹ bé thay chú và nói với mẹ rằng: "Cha đi vui, xin mẹ đừng buồn". Chú muốn động viên vợ con hãy bớt đau buồn bởi chú ra đi vì lẽ phải, vì chính
Một số người đã cho bé quà, thức ăn, nước uống, giúp đỡ hai bố con vượt qua những đoạn đường đi rất khó khăn. Đối với gia đình của Emily việc cả nhà 5 người cùng sống trên một chiếc xe buýt chật hẹp đôi khi cũng khá bất lợi vì nó không có sự riêng tư.
EMILY DICKINSON 1- POEM 15: I HELD A JEWEL IN MY FINGERS I held a jewel in my fingers hầu như nhà nào cũng đông con, lúc cha mẹ đi làm kiếm ăn thì lũ trẻ lang thang trong xóm, đứa nào cũng đen nhẻm, tóc tai rối bù. Ni sư An Nghĩa và đoàn Phật tử đi cùng cũng đóng góp thêm một số
Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd Hỗ Trợ Nợ Xấu. O início do mês de outubro contou com a estreia da série Emily em Paris na Netflix, produção original da plataforma de streaming. Protagonizada por Lily Collins, a trama conta a história de uma jovem profissional de marketing digital, Emily, que recebe a oportunidade de viajar à Paris a trabalho para substituir a sua chefe que precisou interromper os planos após descobrir uma Emily em Paris não economiza no estereótipo e acerta apenas no visualNetflix agora tem a aba “Bombando” para destacar tendências da plataformaOs lançamentos da Netflix em outubro de 2020A missão de Emily é levar ao escritório francês uma perspectiva norte-americana aos trabalhos, se mostrando uma pessoa ambiciosa e que não desiste de conseguir fazer as coisas do seu jeito, mesmo que isso envolva causar conflito no novo ambiente que começou a habitar. Mas o foco da produção não é apenas no trabalho, já que a série foi criada por Darren Star, também responsável por Sex and the City, que fez sucesso entre o fim da década de 1990 e início dos anos assim, Emily em Paris também conta com algumas referências ao clássico, mesmo que sutis, envolvendo moda e relacionamentos. Conheça algumas delas5. Uma estadunidense em ParisA maior parte de Sex and the City se passa em Nova York, claro, pois a premissa da série é mostrar a vida das quatro protagonistas, Carrie, Charlotte, Samantha e Miranda, na cidade. Mas a personagem Carrie Bradshaw, interpretada por Sarah Jessica Parker, também tem os seus momentos de aspirante a parisiense quando ela faz companhia ao então namorado Aleksandr Petrovsky Mikhail Baryshnikov em uma viagem à capital da Prime chegou ao Brasil e está todo mundo assinando. Já fez seu teste grátis de 30 dias? Clique aqui!A diferença é que Emily foi parar na cidade pelo trabalho, enquanto Carrie apenas seguiu quem ela achava que seria um grande Vício em moda e em comprasCarrie, muito mais que suas amigas, nunca escondeu ser uma pessoa aficionada por moda e ainda viciada em compras, principalmente sapatos. Emily também gosta de ostentar e frequentemente é vista na série com vestimentas e acessórios de grife, nunca repetindo uma peça sequer e sempre com o visual impecável. Parece que dinheiro não é problema para ambas as personagens, não é mesmo?3. Emily e Carrie ficaram com homens mais novosA protagonista de Sex and the City teve muitos homens em sua vida ao longo de todas as temporadas da série, e está tudo bem. Mas ela tem algo em comum com Emily se relacionar com um homem bem mais novo. No caso de Emily a situação poderia se tornar um problema na justiça, já que o jovem com quem ela passou uma noite tinha nada mais que 17 anos, o que ela nem imaginava pois o confundiu com outra Mesmas experiências em eventosEmily e Carrie se assemelham em várias questões, mas duas delas ganham muito destaque ambas passaram pelas mesmas experiências em dois eventos. No primeiro, as duas personagens participam de programações clássicas da noite parisiense, sendo Emily em um balé e Carrie em uma ópera. Até mesmo seus companheiros têm a mesma personalidade, daquele tipo que se acha elegante e culto demais para qualquer outro tipo de evento em comum passado pelas personagens também foi um fiasco para as duas, pois tanto Emily quanto Carrie participaram de um desfile de moda que não deu muito certo. Enquanto a protagonista de Sex and the City tropeçou e caiu no meio da passarela, Emily foi vítima de uma intervenção artística e foi bombardeada por "balas" de tinta em todo o seu vestido branco. Foram dois micos, mas tudo deu certo no Chiques demais para uma vida simplesAs personagens de ambas as séries são extremamente glamourizadas, o que pode ser visto em suas vestimentas de luxo, cabelo e maquiagem impecáveis. Talvez esses sejam os motivos pelos quais elas não aparecem pegando metrô, por exemplo, que é essencial para quem mora nessas duas cidades grandes e precisam se locomover com rapidez. No caso de Carrie, ela sempre está pedindo táxi, mas Emily parece fazer tudo andando mesmo, já que também não possui um disso, as duas personagens se recusam a aprender a cozinhar, mas ao menos Emily tem um vizinho cozinheiro para preparar seus omeletes e basicamente participar de uma reparação em Paris pode ser assistida na Netflix em 10 episódios.
Emily, con.. Êmily, con đi cùng cha Sau khôn lớn con thuộc đường khỏi lạc.. – Đi đâu cha? – Ra bờ sông Pô tô mác – Xem gì cha? – Không con ơi, chỉ có lầu Ngũ giác. Ôi con tôi , đôi mắt tròn xoe Ôi con tôi, mái tóc vàng hoe Đừng có hỏi cha nhiều con nhé Cha bế con đi, tối con về với mẹ… Oa-sinh-tơn Buổi hoàng hôn Ôi những linh hồn Còn, mất Hãy cháy lên, cháy lên sự thật Giôn-xơn Tội ác bay chồng chất Cả nhân loại căm hờn Con quỷ Vàng trên mặt đất Mày không thể mượn nước sơn Của Thiên chúa, và màu vàng của Phật Măc Na-ma-ra Mày trốn đâu? Giữa bãi tha ma Của toà nhà năm góc Mỗi góc một châu Mày vẫn chui đầu Trong lửa nóng Như đà điểu rúc đầu trong cát bỏng Hãy nhìn đây! Nhìn ta phút này! Ôi không chỉ là ta với con gái nhỏ trong tay Ta là Hôm nay Và con ta, Êmily ơi, con là Mãi Mãi Ta đứng đây, Với trái tim vĩ đại Của năm triệu con người Nước Mỹ. Để đốt sáng đến chân trời Một ngọn đèn Công lý. Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ Nhân danh ai? Bay mang những B52 Những napan, hơi độc Từ tòa Bạch Ốc Từ đảo Guam Đến Việt Nam Để ám sát hoà bình và tự do dân tộc Để đôt những nhà thương trường học Giết những con người chỉ biết yêu thương Giết những trẻ em chỉ biết đến trường Giết những đồng xanh bốn mùa hoa lá. Và giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc họa. Nhân danh ai Bay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tài Ôi những người con trai khoẻ đẹp Có thể biến thiên nhiên thành điện, thép Cho con người hạnh phúc hôm nay Nhân danh ai? bay đưa ta đến những rừng dày Những hố chông những đồng lầy kháng chiến Những làng phố đã trở nên những pháo đài ẩn hiện Những ngày đêm đất chuyển trời rung… Ôi Việt nam, xứ sở lạ lùng Đến em thơ cũng hoá những anh hùng Đến ong dại cũng luyện thành chiến sĩ Và hoa trái cũng biến thành vũ khí! Hãy chết đi, chết đi Tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ! Và xin nghe, nước Mỹ ta ơi Tiếng thương đau, tiếng căm giận đời đời Của một người con. Của một con người thế kỷ. Êmily con ơi! Trời sắp tối rồi… Cha không thể bế con về được nữa Khi đã sáng bùng lên ngọn lửa Đêm nay mẹ đên tìm con Con sẽ ôm lấy mẹ mà hôn Cho cha nhé. Và con sẽ nói giùm với mẹ Cha đi vui, xin mẹ đừng buồn! Oa-sinh-tơn Buổi hoàng hôn Ôi những linh hồn Còn, mất? Đã đến phút lòng ta sáng nhất! Ta đốt thân ta Cho ngọn lửa chói loà Sự thật. Emily, Child… Emily, come with me Later you’ll grow up you’ll know the streets, no longer feel lost – Where are we going, dad? – To the banks of the Potomac – To see what, dad? Nothing my child, there’s just the Pentagon. Oh my child, your round eyes Oh my child, your locks so golden Don’t ask your father so many questions, dear! I’ll carry you out, this evening you’ll going home with your mother… Washington Twilight Oh, those souls That remain or are lost Blaze, blaze the Truth! Johnson! You fucker, your crimes accumulate All humanity detests The yellow demon upon this earth. You cannot borrow the crimson waters Of God, and Buddha’s yellow. McNamara Where are you hiding, asshole? In the burial yard Of a five corner building Each corner a continent You still squeeze your head Inside hot flames Like the ostrich buries its head in the scorching sands Look over here! Look at me right now! Oh it’s not only me with my little daughter in my arms I am Today And my daughter, oh Emily, you are forever! I stand awake, With the great heart Of a hundred million Americans. To flame, light up the horizon A light Of Justice. Hey all you fuckers, pack of devils In whose name? You bring B52s Napalm, poison gas From the White House From Guam To Vietnam To liquidate peace and national freedom To incinerate hospitals and schools Murder people who only know love Murder kids who only know going to school Murder green fields, four seasons of leaves and blossoms And even murder rivers of poetry, music and art! In whose name? You bury the bloom of our youth in coffins Oh, those strong, handsome sons Who can transform nature to into electricity, steel For people’s happiness today! In whose name? You bring me to dense jungles Spiked pits, muddy fields of resistance Villages that become fortress that disperse to reappear Nights and days where the heavens and earth shake and jolt Oh Vietnam, a strange land To the children who become heroes To the wild bees who train to be warriors And the trees and flowers become weapons! Go ahead and die, die All you jerks, a pack of demons And I ask that you listen, my America! To the voices of pain, of eternal hatred Of a child. Of a person of this century Emily, oh child! It’s beginning to get dark… I can carry you no further When I ignite, light up as a flame Tonight, your mother will come find you You’ll hug her and kiss Her for me And tell your mother this for me I left happy, mother don’t be sad! Washington Twilight Remains or is lost? It’s come, the moment when my heart’s brightest I set fire to myself So the flames dazzle Truth. Một nhóm người Mỹ đứng cầu nguyện ba giờ đồng hồ gần một lối vào Lầu Năm Góc để tưởng nhớ Norman Morrison. Morrison, 31 tuổi. Ảnh Ellsworth Davis, The Washington Post
Trước thềm Giáng sinh, mùa thứ hai của “Emily in Paris” đã được tung lên Internet. Phim tiếp tục đưa khán giả khám phá cuộc sống của Emily và bạn bè tại Pháp. Thể loại Tình cảm, hài, chính kịchDiễn viên chính Lily Collins, Lucas Bravo, Camille RazatĐiểm 6/10Emily in Paris là TV series do Darren Star - nhà sáng tạo đứng sau thành công của các thương hiệu Beverly Hills, 90210 và Sex and the City - thực hiện. Mùa đầu tiên của series đã lên sóng dịch vụ xem video trực tuyến Netflix hồi tháng 10/2020 và nhận về hàng loạt bình luận trái chiều. Nhân vật chính của phim là Emily Cooper Lily Collins, một phụ nữ Mỹ trẻ trung và giàu tham vọng. Cô khao khát xây dựng một sự nghiệp thành công trong ngành marketing. Vì người đồng nghiệp đột ngột mang thai, Emily được cử thay đến Pháp công tác trong vòng một năm. Tại đây, Emily đã kết thân với anh đầu bếp Gabriel Lucas Bravo, mở đầu câu chuyện “trên tình bạn dưới tình yêu” rắm rối. Thế giới không còn xoay quanh Emily Mùa hai Emily in Paris bắt đầu bằng hình ảnh Emily thẫn thờ, chưa tin những gì mình vừa làm. Cuối mùa phim trước, khi biết Gabriel là người yêu lâu năm của cô bạn gái thân thiết kiêm đối tác làm ăn Camille Camille Razat, Emily đã quyết vạch rõ ranh giới với anh. Tuy nhiên, thay vì giải quyết rốt ráo vấn đề, cô lại tự cầm đá đập chân khi cùng Gabriel trải qua một đêm mặn nồng ân rối vì những cảm xúc vừa mãnh liệt vừa phức tạp với Gabriel, lại không thể rũ bỏ mặc cảm tội lỗi với Camille, Emily như rơi vào ngõ cụt. Tình cảnh càng thêm tréo ngoe khi ngoài Camille, dường như cả thế giới đều nhìn thấy dòng chữ “tôi ngủ với người tình của bạn thân” viết trên trán Emily. Cảm giác ăn năn thôi thúc Emily tìm cách “bù đắp” cho Camille. Tuy nhiên, cây kim trong bọc đã tìm được đường lòi ra vào khoảnh khắc khó ngờ nhất. Như thể mọi chuyện vẫn chưa đủ phức tạp, ngay lúc Emily còn hoang mang với những lựa chọn của mình, định mệnh lại đưa cô đến với một thanh niên cùng chung cảnh ngộ sống nơi đất khách quê người. Trong mùa hai, biến cố cũng liên tiếp ập đến với Savoir, công ty marketing cho các nhãn hàng xa xỉ Pháp nơi Emily làm việc. Đây là cơ hội để “sếp lớn” Sylvie Philippine Leroy-Beaulieu cùng các nhân viên dưới quyền bộc lộ tài ứng biến khéo léo và nhanh nhạy. Tuy nhiên, tất cả mới chỉ là khoảng bình yên trước cơn bão lớn. Mùa hai của Emily of Paris tiếp tục đề cập đến xung đột văn hóa và đưa nó lên một mức độ mới. Bên cạnh tam giác tình yêu của Emily, trong lần trở lại, Emily in Paris cũng dành nhiều thời lượng để khám phá cuộc sống cũng như thế giới tình cảm của dàn nhân vật phụ mỗi người một vẻ. Cô tiểu thư nổi loạn Mindy Ashley Park đã dọn về ở cùng Emily để bớt gánh nặng kinh tế. Cô đi hát thuê tại hộp đêm để kiếm tiền, nhưng cũng đã sớm tìm thấy tự tin để tỏa sáng trên sân khấu. Sau mùa phim đầu luôn xuất hiện với vẻ trải đời, Sylvie đã có những khoảng lặng hoang mang… Emily in Paris 2 tiếp tục chiêu đãi khán giả những thước phim đẹp mắt kết hợp âm nhạc bắt tai, cùng lúc khắc họa hai hình ảnh đối lập của Paris. Đó là phố phường cổ kính, bình lặng vào ban ngày và đời sống thị thành nhộn nhịp, xa hoa mỗi khi màn đêm buông xuống. Giữa bối cảnh ấy, dàn nhân vật xúng xính trong các bộ cánh hoặc trẻ trung, sặc sỡ hoặc thanh lịch, quý phái. Khung cảnh Paris, âm nhạc và trang phục bắt mắt chính là nhận diện của Emily in Paris. Những cuộc tình rắm rối Mùa hai của Emily in Paris không còn xoay quanh Emily. Nói một cách chính xác, mọi thứ đang dần vượt quá tầm kiểm soát của cô, từ trái tim trong lồng ngực cho tới công việc mà Emily đam mê nhất đời. So với phần một khi Emily là đấng cứu thế, là ngôi sao may mắn và kẻ nhận được mọi ưu ái ở mọi nơi mình hiện diện, 10 tập phim vừa lên sóng đang hủy bỏ đặc quyền nhân vật chính của cô. Emily đã ở Pháp một năm, nhưng trình độ bập bẹ tiếng Pháp còn chưa qua nổi lớp sơ cấp A1. Thiếu sót khiến cô bị đồng nghiệp mỉa mai và liên tiếp vuột mất các dự án quan trọng. Emily muốn mọi người yêu mến mình, nhưng nỗ lực cầu toàn của cô thường dẫn đến kết quả trái ngược. Cô vẫn ăn vận lòe loẹt như cô đã từng. Nhưng trên phim, lần đầu tiên có ai đó nói thẳng với cô thứ thời trang này thật “nực cười”…Một mặt, thay đổi này đã đưa Emily trở về đúng vị trí của mình - một bánh răng trong cả cỗ máy Paris khổng lồ thay vì thánh nữ người Mỹ đến “khai sáng” cho dân Pháp cách làm marketing hiệu quả. Tất nhiên, trong mùa hai, ta vẫn thấy hình mẫu này phản chiếu trong tính cách một nhân vật khác, nhưng không còn là Emily nữa. Giờ là lúc cô gái trẻ phải xoay xở để bắt kịp trình độ những người xung quanh. Mặt khác, thiếu sót của Emily phần nào cho thấy cô có vẻ vẫn chưa rút ra được bài học nào từ các sai lầm quá khứ. Lười biếng chuyện học tiếng, làm truyền thông cho nhãn hàng thời trang nhưng mù tịt hậu trường của ngành, hấp tấp và thiếu tôn trọng khoảng thời gian nghỉ ngơi của đối tác… Để Emily có thêm thời gian suy tư sầu khổ về chuyện tình cảm với Gabriel, kịch bản phim đã chủ động sắp xếp các đồng nghiệp tại Savoir đứng ra thay cô giải quyết mớ hỗn độn. Khi mọi chuyện việc đã đâu vào đấy, Emily không xin lỗi, không cảm ơn. Cô trách hỏi đồng nghiệp có phải họ đang cướp khách hàng của mình không. Nếu có điều gì từ mùa hai Emily in Paris khiến người xem khó chịu và thất vọng hơn thái độ làm việc của nữ chính, đó chính là câu chuyện tình yêu mà cô dự phần. Dù đã biết Gabriel và Camille yêu nhau, và mình là người thứ ba xen vào, Emily vẫn không có đủ can đảm và sự cương quyết để rời xa anh. Kết quả, cô đã phạm sai lầm nghiêm trọng hơn. Về phía Gabriel, trong vai trò nam chính của TV series, anh đã có hai mùa phim để khiến khán giả hy vọng rồi thất vọng. Trong khi Emily muốn trốn tránh, Gabriel lại sốt sắng chuyện họ có thể đưa mối quan hệ giữa hai người đi xa tới đâu. Đây rõ ràng không phải cách một người đàn ông nên cư xử với cô gái khác khi bản thân anh đã có người yêu. Ở góc còn lại của tam giác tình yêu là Camille. Trong nửa đầu mùa hai, lối phản ứng của cô khiến khán giả đặt câu hỏi Camille không thật sự yêu Gabriel, hay cô quá cả tin và ngây thơ. Cô là người cuối cùng phát hiện ra quan hệ giữa Gabriel và Emily trong khi thường xuyên đi lại với cả hai người. Sau khi sự việc vỡ lở, Camille từng dùng điểm yếu của Emily để gây khó dễ cho người bạn trong dự án mà hai người cùng hợp tác. Đây là cách công kích cá nhân nhỏ mọn nếu đem so với hình ảnh người phụ nữ trưởng thành mà nhân vật vốn được xây dựng. Khi quan hệ giữa hai người đã bớt căng thẳng, Camille lại ràng buộc Emily vào những tiêu chuẩn tình bạn giống các thiếu nữ mới lớn thay vì hai người phụ nữ trưởng tỏ ra thiếu kiên quyết. Cô không có cuộc trò chuyện thẳng thắn nào với Gabriel hay Emily để giải quyết vấn đề. Nghiêm túc tự kiểm điểm bản thân là điều mà cả Emily, Camille và Gabriel đều chưa có được. Trong khi Gabriel dường như không bận tâm về sai lầm mình gây ra; Emily sợ hãi vì "ngủ với bạn trai của bạn" không phải điều được làm ghi trong cẩm nang tình bạn thì Camille dường như chưa vượt qua tuổi mới thể phủ nhận hậu truyện Emily in Paris vẫn có những khoảnh khắc duyên dáng, bất ngờ và đầy cảm xúc khiến khán giả hài lòng. Tuy nhiên, phim vẫn khiến khán giả không khỏi băn khoăn vì cách xây dựng mối quan hệ tay ba giữa Emily, Gabriel và Camille. Sự thiếu quyết đoán giữa họ đã khiến tổng thể câu chuyện trở nên tù túng và khó đồng cảm.
Painting Wasfi Akab Emily, con đi cùng cha Sau khôn lớn, con thuộc đường, khỏi lạc… – i đâu cha? – Ra bờ sông Pô-tô-mác – Xem gì cha? – Không, con ơi, chỉ có Lầu ngũ giác. Ôi con tôi, đôi mắt tròn xoe Ôi con tôi, mái tóc vàng hoe ừng có hỏi cha nhiều con nhé! Cha bế con đi, tối con về với mẹ… Oa-sinh-tơn Buổi hoàng hôn Ôi những linh hồn Còn, mất Hãy cháy lên, cháy lên Sự thật! Giôn-xơn! Tội ác bay chồng chất Cả nhân loại căm hờn Con quỷ vàng trên mặt đất Mày không thể mượn nước sơn Của Thiên chúa, và màu vàng của Phật! Mắc Na-ma-ra Mày trốn đâu? Giữa bãi tha ma Của tòa nhà năm góc Mỗi góc, một châu. Mày vẫn chui đầu Trong lửa nóng Như đà điểu rúc đầu trong cát bỏng. Hãy nhìn đây! Nhìn ta phút này! Ôi không chỉ là ta với con gái nhỏ trong tay Ta là Hôm nay Và con ta, Emily ơi, con là Mãi mãi! Ta đứng đây, Với trái tim vĩ đại Của trăm triệu con người Nước Mỹ. ể đốt sáng đến chân trời Một ngọn đèn Công lý. Hỡi tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ Nhân danh ai? Bay mang những Những na-pan, hơi độc Từ tòa Bạch ốc Từ đảo Guy-am ến Việt Nam ể ám sát hòa bình và tự do dân tộc ể đốt những nhà thương, trường học Giết những con người chỉ biết yêu thương Giết những trẻ em chỉ biết đi trường Giết những đồng xanh bốn mùa hoa lá Và giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc họa! Nhân danh ai? Bay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tài Ôi những người con trai khỏe đẹp Có thể biến thiên nhiên thành điện, thép Cho con người hạnh phúc hôm nay! Nhân danh ai? Bay đưa ta đến những rừng dày Những hố chông, những đồng lầy kháng chiến Những làng phố đã trở nên những pháo đài ẩn hiện Những ngày đêm đất chuyển trời rung… Ôi Việt Nam, xứ sở lạ lùng ến em thơ cũng hóa những anh hùng ến ong dại cũng luyện thành chiến sĩ Và hoa trái cũng biến thành vũ khí! Hãy chết đi, chết đi Tất cả chúng bay, một bầy ma quỷ! Và xin nghe, nước Mỹ ta ơi! Tiếng thương đau, tiếng căm giận đời đời Của một người con. Của một con người thế kỷ. Emily con ôi! Trời sắp tối rồi… Cha không bế con về được nữa! Khi đã sáng bừng lên ngọn lửa êm nay mẹ đến tìm con Con sẽ ôm lấy mẹ mà hôn Cho cha nhé Và con sẽ nói giùm với mẹ Cha đi vui, xin mẹ đừng buồn! Oa-sinh-tơn Buổi hoàng hôn Ôi những linh hồn Còn mất? ã đến phút lòng ta sáng nhất! Ta đốt thân ta Cho ngọn lửa chói lòa Sự thật.” 7-11-1965 TỐ HỮU Cảm ơn bạn – người đã kiên nhẫn đọc hết bài thơ này mà không than phiền lấy một câu rằng “Ôi, dài quá!” Hẳn là sẽ không nhiều người nhưng tôi tin vẫn còn một số ít. Cái niềm tin ấy không vô căn cứ mà xuất phát từ sự kiên nhẫn của một con người có tầm ảnh hưởng rất lớn đối với cuộc đời tôi – đó chính là bố. Tôi không nhớ đã nghe bài thơ này năm mấy tuổi và nghe bao nhiêu lần kể từ khi sinh ra đến bây giờ. Nó được lặp lại nhiều lần, mỗi lần chỉ một đoạn nhưng đều với những tình cảm thiết tha trìu mến. Đó là tình yêu và niềm tự hào dành cho đất nước, đó là tình thương và ước muốn lớn lao dành cho tôi. Bố đã dạy tôi lớn lên nên người, nhân văn và yêu thương đồng loại bằng những cách giản dị và kiên trì như thế. Để mỗi lần câu thơ “Emily, con ơi…” vang lên tôi nghe như lời bố nhắc gọi, các mạch máu dường như đập nhanh hơn, hơi thở gấp gáp hơn và khắp cơ thể có cảm giác gai gai. Bài thơ này Tố Hữu đã viết tặng một người anh hùng mang tên Morrison. Ông đã tự thiêu trước Lầu Năm Góc để phản đối cuộc chiến tranh của Mỹ ở Việt Nam. Có nhiều người định nghĩa về chiến tranh và hòa bình, yêu nước và phản quốc nhưng tôi thì không có một định nghĩa nào cả. Chỉ bằng những kiến thức và hiểu biết ít ỏi tôi cảm nhận về điều này. Có những nụ cười trong nước mắt và có cả nước mắt trong những nụ cười. Tôi bỗng muốn thốt lên rằng tôi yêu nước nhưng lại ngượng ngùng trước thành quả của những con người đi trước. Tôi bỗng muốn vươn vai trở mình đấu tranh vì đất nước nhưng lại e ngại một điều gì vô cớ. Đối với tôi mọi thứ lặng thầm. Có những điều xảy ra trong cuộc đời là tất yếu nhưng cũng có những điều là hệ quả những hành động của chúng ta. Dù là trường hợp một hay trường hợp hai ta cũng cần có tri thức để ứng xử. Đã là tất yếu thì ta phải hiểu để mà bình thản chấp nhận, đừng có cố chấp giữ khư khư trong lòng, như thế chỉ có mình bị tổn thương thôi. Còn có những kết quả lại phụ thuộc hoàn toàn vào hiểu biết của chúng ta, không làm thì thôi nhưng đã làm thì hãy nên tìm hiểu cho kỹ, suy xét cho thấu đáo để sau này đừng phải nói hai từ “giá như”. Hãy thôi chau mày, nếp nhăn sẽ biến mất. Cứ bình thản, rồi sóng gió sẽ qua. Đấy là quan điểm của tôi đấy! Phong Linh Categories Tags Post Navigation
Thơ về chặng đường Việt Nam và thế giới đã trải qua1213 CH Thứ Năm - 12 Tháng Năm, 2016Buổi tối ngày 2-11-1965, tại Washington, ngay trước cửa Lầu Năm Góc, tòa nhà của Bộ Quốc phòng Mỹ, một sự kiện khác đã gây xúc động hàng triệu trái tim người Mỹ và toàn thế giới. Ấy là khi anh Norman Morrison, 31 tuổi, ôm chặt con gái Emily mới 18 tháng tuổi vào ngực, sau khi hôn con lần cuối cùng, anh tẩm xăng vào người mình, châm lửa tự thiêu để phản đối cuộc chiến tranh xâm lược của Mỹ ở Việt Nam. Hành động của anh đã khơi dậy làn sóng phản chiến mạnh mẽ tại Mỹ cũng như trên toàn thế giới sau đó..Emily Morrison lúc 11 tháng tuổi, nằm trong vòng tay của Loretta Jones tại Fort Myer, ngoại ô Washington Ảnh Charles Tasnadi / AP.Lá thư viết lời chào tạm biệt của Morrison gởi cho vợ mình - Anne - trước khi chết "Anne yêu quý, đừng chỉ trích anh. Đã nhiều tuần, thậm chí nhiều tháng, anh chỉ cầu nguyện được thấy điều anh phải làm. Sáng nay, thật tình cờ anh đã thấy nó, rõ ràng như điều anh biết vào đêm thứ sáu, tháng 8/1955 rằng em sẽ trở thành vợ anh....Hãy hiểu rằng anh yêu các con, nhưng phải hành động vì những đứa trẻ trong ngôi làng của vị linh mục".Norman R. Morrison, cùng với vợ Anne, và hai trong số ba đứa con của họ, Ben và Christina. Ảnh chụp năm 1961. Nguồn AP.Ngay sau đó hành động anh hùng của Morrison, nhà thơ Tố Hữu đã sáng tác bài thơ " Emily, con..." thể hiện nỗi xúc động trước anh.Emily, con..Êmily, con đi cùng chaSau khôn lớn con thuộc đường khỏi lạc..- Đi đâu cha?- Ra bờ sông Pô tô mác- Xem gì cha?- Không con ơi, chỉ có lầu Ngũ con tôi , đôi mắt tròn xoeÔi con tôi, mái tóc vàng hoeĐừng có hỏi cha nhiều con nhéCha bế con đi, tối con về với mẹ...Oa-sinh-tơnBuổi hoàng hônÔi những linh hồnCòn, mấtHãy cháy lên, cháy lên sự thậtGiôn-xơnTội ác bay chồng chấtCả nhân loại căm hờnCon quỷ Vàng trên mặt đấtMày không thể mượn nước sơnCủa Thiên chúa, và màu vàng của PhậtMăc Na-ma-raMày trốn đâu? Giữa bãi tha maCủa toà nhà năm gócMỗi góc một châuMày vẫn chui đầuTrong lửa nóngNhư đà điểu rúc đầu trong cát bỏngHãy nhìn đây!Nhìn ta phút này!Ôi không chỉ là ta với con gái nhỏ trong tayTa là Hôm nayVà con ta, Êmily ơi, con là Mãi MãiTa đứng đây,Với trái tim vĩ đạiCủa năm triệu con ngườiNước đốt sáng đến chân trờiMột ngọn đènCông tất cả chúng bay, một bầy ma quỷNhân danh ai?Bay mang những B52Những napan, hơi độcTừ tòa Bạch ỐcTừ đảo GuamĐến Việt NamĐể ám sát hoà bình và tự do dân tộcĐể đôt những nhà thương trường họcGiết những con người chỉ biết yêu thươngGiết những trẻ em chỉ biết đến trườngGiết những đồng xanh bốn mùa hoa giết cả những dòng sông của thơ ca nhạc danh aiBay chôn tuổi thanh xuân của chúng ta trong những quan tàiÔi những người con trai khoẻ đẹpCó thể biến thiên nhiên thành điện, thépCho con người hạnh phúc hôm nayNhân danh ai?bay đưa ta đến những rừng dàyNhững hố chông những đồng lầy kháng chiếnNhững làng phố đã trở nên những pháo đài ẩn hiệnNhững ngày đêm đất chuyển trời rung...Ôi Việt nam, xứ sở lạ lùngĐến em thơ cũng hoá những anh hùngĐến ong dại cũng luyện thành chiến sĩVà hoa trái cũng biến thành vũ khí!Hãy chết đi, chết điTất cả chúng bay, một bầy ma quỷ!Và xin nghe, nước Mỹ ta ơiTiếng thương đau, tiếng căm giận đời đờiCủa một người con. Của một con người thế con ơi!Trời sắp tối rồi...Cha không thể bế con về được nữaKhi đã sáng bùng lên ngọn lửaĐêm nay mẹ đên tìm conCon sẽ ôm lấy mẹ mà hônCho cha con sẽ nói giùm với mẹCha đi vui, xin mẹ đừng buồn!Oa-sinh-tơnBuổi hoàng hônÔi những linh hồnCòn, mất?Đã đến phút lòng ta sáng nhất!Ta đốt thân taCho ngọn lửa chói loàSự Child...Emily, come with meLater you'll grow up you'll know the streets, no longer feel lost- Where are we going, dad?- To the banks of the Potomac- To see what, dad?Nothing my child, there's just the my child, your round eyesOh my child, your locks so goldenDon't ask your father so many questions, dear!I'll carry you out, this evening you'll going home with your mother...WashingtonTwilightOh, those soulsThat remain or are lostBlaze, blaze the Truth!Johnson!You fucker, your crimes accumulateAll humanity detestsThe yellow demon upon this cannot borrow the crimson watersOf God, and Buddha's are you hiding, asshole? In the burial yardOf a five corner buildingEach corner a continentYou still squeeze your headInside hot flamesLike the ostrich buries its head in the scorching sandsLook over here!Look at me right now!Oh it's not only me with my little daughter in my armsI am TodayAnd my daughter, oh Emily, you are forever!I stand awake,With the great heartOf a hundred flame, light up the horizonA lightOf all you fuckers, pack of devilsIn whose name?You bring B52sNapalm, poison gasFrom the White HouseFrom GuamTo VietnamTo liquidate peace and national freedomTo incinerate hospitals and schoolsMurder people who only know loveMurder kids who only know going to schoolMurder green fields, four seasons of leaves and blossomsAnd even murder rivers of poetry, music and art!In whose name?You bury the bloom of our youth in coffinsOh, those strong, handsome sonsWho can transform nature to into electricity, steelFor people's happiness today!In whose name?You bring me to dense junglesSpiked pits, muddy fields of resistanceVillages that become fortress that disperse to reappearNights and days where the heavens and earth shake and joltOh Vietnam, a strange landTo the children who become heroesTo the wild bees who train to be warriorsAnd the trees and flowers become weapons!Go ahead and die, dieAll you jerks, a pack of demonsAnd I ask that you listen, my America!To the voices of pain, of eternal hatredOf a child. Of a person of this centuryEmily, oh child!It's beginning to get dark...I can carry you no furtherWhen I ignite, light up as a flameTonight, your mother will come find youYou'll hug her and kissHer for meAnd tell your mother this for meI left happy, mother don't be sad!WashingtonTwilightRemains or is lost?It's come, the moment when my heart's brightestI set fire to myselfSo the flames nhóm người Mỹ đứng cầu nguyện ba giờ đồng hồ gần một lối vào Lầu Năm Góc để tưởng nhớ Norman Morrison. Morrison, 31 tuổi.Ảnh Ellsworth Davis, The Washington PostTem tưởng nhớ Norman Morrison của Việt 50 năm sau, bạo lực vẫn tiếp diễn khắp mọi nơi. Tưởng nhớ sự kiện này chúng ta phải lên án để loại trừ mọi hành vi bạo lực, phi nhân đạo và hiểm họa chiến tranh để không còn nữa những bi kịch, đau thương mất mát trong mỗi gia đình trên hành tinh này.
emily con đi cùng cha